Điều duy nhất mỗi người có thể làm, chỉ là rèn luyện chính mình

Người viết: admin Tin tức 0 Bình luận

Cuộc đời có thể không phải lúc nào cũng như ý, còn đau khổ là điều mà ai cũng gặp phải. Nhưng mỗi lúc chông chênh, mệt mỏi với lòng mình nhất, mỗi ai cũng có thể tự nhớ về một sự thật nhẹ nhàng rằng…

Mọi nỗi đau tâm lý đều là do mỗi người tự tạo. Vì quá ám ảnh đến những điều tột đỉnh như phú quý, viên mãn hay hạnh phúc rồi tự đối chiếu với bản thân ở hiện tại mà đau khổ.

Những kẻ si tình thì sẽ luỵ tình, vì quá mờ mắt trước một thứ tình yêu đẹp quá mức mà dù mối quan hệ đang đổ bể vẫn không nhìn thấy sự thật. Người tham vọng thì sợ nhất việc không bao giờ có được. Người suốt ngày mong mỏi “an” “yên” thì lại chạy trốn nỗi sợ về việc bản thân không đủ sức để mà cạnh tranh hay cố gắng.

Mỗi thứ một người nói về bản thân đều ấn chứa một nỗi sợ ngược lại ở trong lòng mà đôi khi chính họ cũng không thể tự nhận ra. Mọi thứ vẫn luôn tồn tại hai thái cực mâu thuẫn như thế và chẳng ai đủ mạnh để có thể thoát khỏi sự đối lập ấy cả, bởi vì điều ấy đơn thuần chính là cuộc sống.

Điều duy nhất mỗi người có thể làm, chỉ là rèn luyện chính mình, giữ cho lòng bình lặng, để dù gặp chuyện thế nào cũng không phải giận dữ hay đau buồn và tủi nhục.

Thứ chắc chắn duy nhất ở cuộc sống là mọi thứ rồi sẽ luôn thay đổi. Những người không chấp nhận nỗi sự thật ấy và cứ mãi mong chờ một thứ như hạnh phúc mãi mãi thì rồi đến một ngày sẽ phải sống những tháng ngày mà tưởng chừng như điều “mãi mãi” duy nhất còn lại là thất vọng và chán chường.

Ngày hôm nay một người yêu bạn, qua độ nửa năm, mọi cảm xúc cháy bỏng vơi đi một chút. Sau vài năm mọi thứ trở thành thói quen. Một chặng đường nữa, những năm tháng mệt mỏi nuôi con sẽ khiến mọi thứ dần trở nên khô cạn. Điều còn lại, chỉ là tình người và tình nghĩa.

Ngày hôm nay bạn bán một món hàng có lời, thậm chí còn kiếm được kha khá từ nó. Vài năm sau đấy thị trường thay đổi, lúc ấy món kiếm cơm cũ đã không còn. Lúc ấy tuổi tác không còn trẻ, liệu bản thân có đủ can đảm mà làm lại?

Rồi chính lúc làm lại, bạn mới nhận ra được thứ mình từng làm ra thật ra chỉ là may mắn của số phận. Rồi lúc ấy liệu sẽ làm gì để không bị khủng hoảng hay chán chường.

Có lẽ, để sống trên đời một người phải mạnh mẽ và vị tha.

Mạnh mẽ để dám làm gì đó trước những ngày buồn của số phận. Và vị tha, để biết rằng những thứ đau khổ vốn là một phần tất yếu ở đời, để chờ đón thời khắc một con sóng mới sẽ lại đưa thuyền lên cao.

– Lu –

Source: Mann up.

Viết bình luận

Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
icons8-exercise-96 chat-active-icon chat-active-icon